Headlines News :
Home » , » Đoá Hoa Vô Thường

Đoá Hoa Vô Thường

Written By admin.gooligi on Thứ Tư, 1 tháng 4, 2009 | 15:31

Đóa Hoa vô Thường là bài hát đầy tính triết lý. Bằng cách ẩn dụ, Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã kể cho chúng ta nghe một câu chuyện tình từ khi mới chớm nở đến lúc héo tàn, có khi thăng hoa, có khi trầm lắng. Ẩn chứa toàn bài là hình ảnh 1 người phụ nữ đẹp, thanh tao (mình hạc, xương mai).



Nghe Đóa Hoa vô Thường, tôi có cảm nhận như nghe một liên khúc mang dáng dấp trường ca, và như cách nói của Hà Vũ Trọng trong Chiêm ngắm Ðoá Hoa Vô Thường, thì đó là một “giao hưởng thơ” gồm 4 chương: Chương I:Tìm tình; Chương II: Đưa tình về; Chương III : Bốn mùa yêu nhau trong lẽ vô thường của trời đất; Chương IV:Tình đi, người ở lại.


Đức Phật đã chỉ rõ và định nghĩa hai chữ Vô Thường là : “ Tất cả những gì trong thế gian đã là biến đổi hư hoại- đều là vô thường”. Vậy vô thường nghĩa là không thường, không mãi mãi ở yên trong một trạng thái nhất định ; luôn luôn thay hình đổi dạng ; đi từ trạng thái hình thành đến biến đi rồi tan rã....Đạo Phật gọi những giai đọan thay đổi của một vật là : Thành, Trụ, Hoại, Không (hay sanh, tru,ï di, diệt.) Như một làn sóng khi mới nhô lên gọi là thành (hay sanh), khi nhô lên cao nhất thì gọi là trụ ; khi hạ dần xuống thì gọi là hoại (hay dị), khi tan rã thì gọi là không (hay diệt). Tất cả sự vật trong vũ trụ, từ nhỏ như hạt bụi, đến lớn như trăng, sao, đều phải tuân theo 4 giai đoạn đó cả nên gọi là Vô Thường.


Cái Vô thường trong bài hát của TCS chính là sự liên hệ, chuyển biến của “chuyện đời” cũng như “chuyện tình” thông qua các cặp đôi: "tôi" và "em" , " tìm" và " gặp", " gặp ' và " mất " , " mất" và " còn" , giữa cái vĩnh hằng và cái hữu hạn, đi từ cái “có” đến cái “không”.


Siêu thựcNghe nhạc của Trịnh Công Sơn, có thể tôi chưa hiểu hết ý nghĩa những ca từ của Ông, nó trừu tượng, siêu thực quá. Tronng nhạc của Ông, những chỗ hiểu được và không hiểu được xen lẫn vào nhau, nằm cạnh nhau. Và cũng chính từ chỗ chưa có thể hiểu hết đó, lại chính là một lực hút mạnh mẽ của dòng nhạc Trịnh. Ở ca từ TCS, nhiều chỗ vẫn chưa có lời giải đáp thoả đáng, không có câu trả lời, vì vậy nghe đi nghe lại mà vẫn cứ "mới", vẫn ít thấy nhàm chán, vẫn muốn nghe nữa, nghe nữa...Nghe để mà khám phá, để hiểu mình, … hiểu đời hơn.

Cảm nhận khi nghe: Đoá hoa vô thường – Nhân kỉ niệm 8 năm ngày mất của TCS

Đóa Hoa Vô Thường --- Trịnh Công Sơn ---

Tìm em tôi tìm mình hạc xương mai
Tìm trên non ngàn một cành hoa khôi
Nụ cười mong manh, một hồn yếu đuối
Một bờ môi thơm, một hồn giấy mới
Tìm em tôi tìm, nhủ lòng tôi ơi
Tìm đêm chưa từng, tìm ngày tinh khôi
Tìm chim trong đàn ngậm hạt sương bay
Tìm lại trên sông những dấu hài
Tìm em xa gần, đất trời rộn ràng
Tìm trong sương hồng, trong chiều bạc mệnh
Trăng tàn nguyệt tận chưa từng tuyệt vọng đâu em
Tìm trong vô thường có đôi dòng kinh, sấm bay rền vang
Bỗng tôi thấy em dưới chân cội nguồn
Tôi mời em về đêm gội mưa trong
Em ngồi bốn bề thơm ngát hương trầm
Trong vườn mưa tạnh, tiếng nhạc hân hoan
Trăng vàng khai hội một đoá hoa quỳnh

Từ nay tôi đã có người
Có em đi đứng bên đời líu lo
Từ nay tôi đã có tình
Có em yêu dấu lẫy lừng nói thưa
Từ em tôi đã đắp bồi
Có tôi trong dáng em ngồi trước sân

Mùa đông cho em nỗi buồn
Chiều em ra đứng hát kinh đầu sông
Tàn đông con nước kéo lên
Chút tình mới chớm đã viên thành

Từ nay anh đã có nàng
Biết ơn sông núi đáp đền tiếng ca
Mùa xuân trên những mái nhà
Có con chim hót tên là ái ân

Sen hồng một nụ, em ngồi một thuở
Một thuở yêu nhau có vui cùng sầu
Từ rạng đông cao đến đêm ngọt ngào
Sen hồng một độ, em hồng một thuở xuân xanh
Sen buồn một mình
Em buồn đền trọn mối tình

Một chiều em đứng cuối sông
Gió mùa thu rất ân cần
Chở lời kinh đến núi non
Những lời tình em trối trăn
Một thời yêu dấu đã qua
Gót hồng em muốn quay về
Dù trần gian có xót xa
Cũng đành về với quê nhà

Từ đó trong vườn khuya
Ôi áo xưa em là
Một chút mây phù du
Đã thoáng qua đời ta
Từ đó trong hồn ta
Ôi tiếng chuông não nề
Ngựa hí vang rừng xa
Vọng suốt đất trời kia
Từ đó ta ngồi mê
Để thấy trên đường xa
Một chuyến xe tựa như
Vừa đến nơi chia lìa

Từ đó ta nằm đau
Ôi núi cũng như đèo
Một chút vô thường theo
Từng phút cao giờ sâu
Từ đó hoa là em
Một sớm kia rất hồng
Nở hết trong hoàng hôn
Đợi gió vô thường lên

Từ đó em là sương
Rụng mát trong bình minh
Từ đó ta là đêm
Nở đoá hoa vô thường ...



Share this article :

0 nhận xét:

 
Support : Creating Website | Johny Template | Mas Template
Proudly powered by Blogger
Copyright © 2011. :: CU NET'S SITE :: - All Rights Reserved
Template Design by Creating Website Published by Mas Template